Cuộc sống chật chội và bất an trong khu tập thể xuống cấp ở Vinh: 45 năm trôi, mái lợp bạt, quy hoạch “treo”
(NS) - Hàng trăm hộ dân sống trong khu tập thể cũ xây từ những năm 1980, hằng ngày phải đối mặt với mái dột, tường nứt và hệ thống điện chằng chịt. Dù đã được đưa vào quy hoạch chỉnh trang, họ vẫn chưa thể sửa chữa vì dự án kéo dài, khiến nhiều gia đình lo ngại mất an toàn mà không biết trông cậy vào đâu.
Khu tập thể Cọc Sợi – do Công ty Dệt May Hà Nội xây dựng từ đầu thập niên 1980 – hiện là mái nhà của 246 hộ dân, nằm rải rác trên diện tích khoảng 27.000 m² tại khối 7, phường Trường Vinh.
Từ bên ngoài, khu tập thể trông như một “tấm áo chắp vá”: mái fibro xi-măng hoặc tôn đã mục, nhiều nơi phải che lại bằng bạt vá víu. Tường nhà bong tróc, rêu xanh bám đầy, nội thất nhỏ hẹp. Mỗi căn hộ chỉ khoảng 30–40 m², nhiều gia đình đã dựng gác lửng để tăng diện tích sống.
Sinh hoạt của cư dân ở đây như một bài toán khó: bếp gas và khu vệ sinh nằm sát nhau, dẫn đến không gian kín và nóng bức. Khi trời mưa, mái dột, tường thấm; khi nắng, gác lửng như lò nung. Bà Nguyễn Thị Vượng, 62 tuổi, chia sẻ: “Mưa thì lo mái sập, nắng thì oi bức, ai cũng mong có được chỗ an toàn hơn.”
Hệ thống điện ở khu tập thể là một mối lo thường trực: dây chằng chịt, mắc thấp, tiềm ẩn nguy cơ cháy nổ. Đặc biệt, nhiều ngõ nhỏ bên trong khu chỉ rộng hơn 2 mét, khiến việc tiếp cận xe cứu hộ hay di tản khi có sự cố trở nên khó khăn.
Dù nhu cầu sửa chữa là rất lớn, người dân lại không dám “đụng” vì khu nằm trong quy hoạch tái định cư. Theo khối trưởng khối 7 Bến Thủy, ông Tưởng Đăng Bằng, việc tái định cư đã được phê duyệt cách đây nhiều năm nhưng tiến độ giật lùi: đến nay mới khoảng 54 hộ được bàn giao đất, trong khi 65 hộ còn lại vẫn đang chờ.
Vấn đề phức tạp hơn khi nguồn pháp lý chưa rõ ràng. Trưởng phòng Kinh tế – Hạ tầng – Đô thị phường Trường Vinh, ông Nguyễn Sơn Tùng, thừa nhận rằng Luật Đất đai hiện hành “chưa có khung riêng” cho các khu tập thể cũ, gây khó khăn trong việc phê duyệt sửa chữa hoặc cải tạo.
Trong lúc chờ đợi quyết định cuối cùng, chính quyền địa phương đang tính đến việc cho phép người dân sửa chữa tạm thời để đảm bảo an toàn.Tuy nhiên, với nhiều gia đình, giải pháp này giống như một chiếc vá tạm — đủ để qua ngày, nhưng không thể trông chờ mãi.
Việc để hàng trăm người dân sống trong môi trường xuống cấp như Cọc Sợi sau nhiều thập kỷ là một dấu hỏi lớn về trách nhiệm quản lý đô thị. Quy hoạch là cần thiết, nhưng “quy hoạch treo” khiến người dân như bị bỏ rơi giữa chừng: không thể tu sửa, cũng chưa được ổn định cuộc sống. Trong khi đó, giá đất tăng, chi phí tái định cư cao dần theo thời gian — nếu không có hành động quyết liệt, họ càng bị thiệt thòi hơn. Nếu chỉ “quy hoạch rồi để đó”, chính quyền có thể phải đối mặt với hệ lụy lâu dài: các khu tập thể xuống cấp không chỉ là vấn đề kỹ thuật, mà còn là nỗi lo an toàn, sự bất an và quyền căn bản của người dân được sống trong nơi an toàn, xứng đáng.
Link bài gốcCoppy
https://vnexpress.net/cuoc-song-trong-tap-the-cu-nat-nhung-khong-duoc-sua-4964013.html